Hàng
trăm tàu thuyền, thúng neo đậu. Ánh đèn nhiều màu nhấp nháy đầy trên mặt biển. Tiếng nổ bành
bạch của thuyền, thúng.
Tiếng réo gọi nhau từng tốp, từng đợt. Tiếng tíu ta tíu tít của chị em đi tắm
biển. Tiếng còi xe trên đường. Tiếng sóng vỗ bờ…hỗn độn mớ âm thanh ấy chính là
thanh âm buổi bình minh ở Làng Chài – Mũi Né.
4
giờ sáng, bọn tôi đèo nhau trên những chiếc xe cổ, bon bon hướng về nơi rộn rã
âm thanh. Âm thanh của biển. Âm thanh của những cuộc mưu sinh. Âm thanh của những
thong thả, nhàn hạ…đã tạo nên thanh âm buổi bình minh rất riêng của một Làng
Chài. Đây cũng là nơi giao thương, buôn bán vô vàn các loại hải sản của ngư dân
vào buổi sáng.
Vừa tấp xe vào lề, các anh xe ôm nhanh miệng “săn mặt trời hả?”, “nay
ảnh hưởng bão mà, mặt trời đâu săn” rồi cùng nhau bật cười ha há. Một anh trong
nhóm sành sỏi “Sài gòn hả? Đi mấy giờ mà giờ tới đây? Chơi toàn xe cổ không ta”
rồi lại tiếp tục cười ha hả. Đúng là người miền biển. Nói năng cũng mạnh mẽ,
cũng chắc nụi như sóng gió biển khơi. Nhưng lại gần gụi, thân quen. Tôi cũng hòa nhịp “dạ...tụi em 86”. Nghe tôi trả lời xong các
anh cùng “ủa”. “Phan Thiết mà ra đây săn mặt trời hả?”. “Lầu Ông Quàng có dốc
hoàng hôn săn cũng đẹp mà”. “Dạ tụi em không săn mặt trời, là đi coi…cá nhảy”.
Nói xong cả bọn cũng cười ồ rồi vội
vàng chào các anh để từng bước thả đều xuống thang cấp – nơi đang tấp nập, nhộn
nhịp việc lựa chọn, mua bán, mặc cả của bà con Làng Chài.
Cách
mép biển chỉ vài mét, từng tốp người với đầy đủ dụng cụ nào thau, nào bạt, nào
thùng, nào nước… Rồi cứ gióng mắt ra xa xa…đợi “ghe” của mình. Rồi từng chiếc thúng chai gắn máy chạy vào, cập bờ.
Trên thả xuống. Dưới khiêng đi. Từng ki hải sản đủ các loại cá được đưa vào và có ki được đổ
ra tấm bạt trải sẵn. Thế là lựa, chọn, rồi phân loại, định giá và cân, chở đi...
Từ đây, không chỉ phân phối riêng
cho chợ Mũi Né, Hàm Tiến mà còn đi vào cả chợ nhỏ ở nội thành Phan Thiết, về
huyện giáp ranh.
Những
chị, những anh cùng chiếc honda, sau lưng là cái baga to đùng – nói baga cho
sang chứ thật ra đó là cây gỗ to hai bên có 2 cái càng bằng sắt, hoặc mấy cái
móc sắt. Họ quàng lên hai bên 2 thùng, trên yên sau, trên baga trước đầy ắp một
xe cá để đủ một chuyến đi, về phân phát lại cho những người không đi được hoặc tự bán. Mọi người cứ hối ha hối hả cho kịp bữa chợ.
Cá tinh mơ tươi rói thấy ham. Bọn tôi sà xuống, lân la làm quen. Một đứa
trong nhóm buột miệng “Cá này
bán nhiêu 1 kí chị?”. “Này
bán mấu (mối) không em ơi!”. Đứa khác hỏi: “5 kí có bán không chị?”. Nhiều
ánh mắt ngước lên nhìn chúng tôi. Chị
gái vừa cân vừa hỏi lại: “Mấy
đứa giỡn hả?”. Tôi sợ chị giận, vì mới sáng gặp lũ quỷ “Dạ không, tụi em đùa vậy cho chị bán đắt hàng”. Thế là
chị và những người ngồi vây quanh tấm bạt với đống cá đã vơi đi một nửa cười ha
hả, mắng yêu “Tụi quỷ, hông lo đi săn mặt trời lo phá ngừ ta”. “Dạ, tụi em
không đi săn mặt trời. Tụi em đi săn...cá. Mà hổng có cá để săn”. “Dị hả! Chờ chị cân xong lấy mớ dề ăn nại”. U là
trời, ta nói nó sướng trong lòng gì đâu á. Mới sáng mà được trận cười, rồi giờ
được cho cá. Tíu ta tíu tít một hồi, bọn chúng tôi chào các chị, không
quên gởi lời chúc chém gió “mua may bán đắt nha các chị” – nhưng trong lòng trộm
nghĩ, không chúc thì các chị cũng bán sạch ki.
Tản
bộ qua chỗ nhóm người đang bơi lội tung tăng, tán gẫu trên mặt biển. Mấy đứa
chúng tôi nghịch ngợm đưa máy ảnh như đang chụp hình họ. Mấy chị vội la lên “chụp
chi dị mấy đứa”. “Dạ, tụi em chụp mặt biển” – đó là lúc trên mặt biển loang
loáng áng dầu, có lẽ đó là dầu thải từ thuyền nào trong hàng trăm chiếc đã cập
bãi. Đợi các chị tắm đã đời, xong lên bờ. Tôi hỏi nhỏ “Dầu nổi trên mặt nước
sao tắm hay vậy chị?”. “Bữa giờ hông có, sao nay có dị chớ”, “Mà có chút à, tắm
né ra”, “Gần đây nên tắm cho tiện chớ khách du lịch tắm trên kia, sạch sẽ lắm”.
Một đứa trong nhóm lanh miệng “là Mũi Né nên tắm cũng phải né nha tụi”. Đùa giỡn
cho vui buổi bình minh, để lấy năng lượng cho ngày mới.
Tia
ánh mắt xung quanh khu vực Làng Chài, ngoài cái đẹp trên biển Mũi Né buổi bình
minh vừa êm dịu, vừa nhộn nhịp, khi mặt trời dần chiếu những tia nắng yếu ớt đầu
tiên trên bầu trời, hàng trăm con thuyền đang neo đậu rõ dần theo ánh buổi ban
mai, bình minh đang ló dạng báo hiệu một ngày tươi mới lại đến. Những hình ảnh
đẹp khó có thể diễn tả thành lời. Thì tia nhìn chúng tôi đã phải dừng lại - những
bước chân hụt hẫng và tiếc nuối cho một Làng Chài thơ mộng và đẹp đến mê lòng
người - hình ảnh bất chợt nơi này nơi kia rác và rác. Rác ở đây không như ở Đồi
Dương. Ở Đồi Dương toàn rác fast food nào ly, chai, hộp giấy, nhựa…nhưng ở Làng
Chài đó là rác gia đình, kể cả xác động vật đã bị thối rữa.
Nhìn
đồng hồ cũng đã gần 6 giờ, người dân địa phương và du khách bắt đầu thả bộ xuống
từng bậc thang được sơn nhiều màu vui mắt. Nơi đây bỗng rộn rã hẳn lên và du
khách cũng nhóm ba, nhóm bốn hết con dốc bậc thang bu quanh cái gọi là chợ hải
sản Làng Chài. Hải sản ở đây có nhiều loại cua, ghẹ, cá, mực, tôm, ốc...tươi
rói nhưng với mức giá khá mềm và không hề bị ngâm bất kỳ một loại nước nào
ngoài được vớt lên từ biển. Nếu muốn mua hải sản với giá tốt, bạn nên tranh thủ
đến đây vào khoảng thời gian này vừa mua hải sản tươi ngon, đậm chất hải sản
vùng biển Mũi Né, vừa được săn mặt trời trên biển với cái lạnh không rét mướt,
không cắt da nhưng se se của những ngày chớm Đông.
Chia
tay Làng Chài – để lại sau lưng những trận cười rộn rã, những cảm tình thoáng
qua nhưng nhiều ấn tượng của bà con chợ hải sản nơi đây, những câu nói chân chất,
dân dã nhẹ nhàng nhưng tràn đầy tiếng cười năng lượng ngày mới… Và đâu đó,
thoáng qua cũng để lại trong lòng mấy đứa chúng tôi những nỗi niềm khó tả!
Một
đứa bỗng vui trong lòng, hát vu vơ “Có gì sáng nay mà sóng xôn xao. Chân trời
vẫn xanh màu nắng vẫn ngọt ngào. Môi cười rất xinh lung linh màu áo. Câu hát gợi
lên những khát khao đại dương. Ơi biển Việt Nam ơi sóng Việt Nam…”
Làng
Chài – Mũi Né – nơi hàng trăm tàu thuyền, thúng neo đậu. Ánh đèn nhiều màu nhấp
nháy đầy trên mặt biển. Tiếng nổ bành bạch của thuyền, thúng. Tiếng réo gọi
nhau từng tốp, từng đợt. Tiếng tíu ta tíu tít của chị em đi tắm biển. Tiếng còi
xe trên đường. Tiếng sóng vỗ bờ…hỗn độn mớ âm thanh ấy chính là thanh âm buổi
bình minh ở Làng Chài – Mũi Né. Không nên bỏ qua địa chỉ này các bạn nhé!!!
Kiều Loan